Hành trình tái hợp sau những vỡ tan dưới ánh đèn lạnh

Ông mất vợ cũng đã 8 năm rồi. Cô ấy bị ung thư, không cứu được. Ngày cô ra đi, ông đứng bên giường bệnh, tay nắm chặt tay cô, nước mắt rơi lặng lẽ khi cô thều thào nguyện vọng cuối cùng: "Anh cố gắng lo cho các con vào đại học, rồi hãy đi bước nữa. Anh còn trẻ, mới 51 tuổi thôi". Giọng cô yếu ớt, nhưng ánh mắt kiên định như muốn níu kéo ông khỏi vực sâu tuyệt vọng. Ông gật đầu, nhưng trong lòng như có ngọn lửa cháy âm ỉ – vừa đau đớn, vừa bất lực.

hanh trinh tai hop sau nhung vo tan duoi anh den lanh

Sau tám năm, các con - một trai và một gái - ông đều ra trường, lập gia đình. Ông bán căn nhà chung – nơi từng đầy ắp tiếng cười và ký ức về người vợ quá cố – chia đều ba phần. Phần của ông, ông mua một căn hộ nhỏ 100m² với ba phòng, chỉ mong có chỗ cho con cháu về chơi, để tiếng trẻ thơ lấp đầy khoảng trống mà vợ ông để lại. Còn một ít tiền, ông cùng em trai đầu tư bất động sản. Sau này, ông mua được một nhà vườn nhỏ 500m², cảm thấy ưng ý nên dừng lại, phần còn lại để em trai kinh doanh.

59 tuổi, ông xin nghỉ hưu vì cảm thấy lạc hậu với thời đại. Về hưu, ông tham gia đánh cầu lông, sinh hoạt hưu trí, cuộc sống nhàn hạ. Trong nhà, ông thuê công ty dọn dẹp hai lần một tuần, quản lý bằng camera giấu kín. Còn lại, ông tự làm, cơm nước tự lo. Những lúc đứng trong bếp, ông nhớ những ngày còn trẻ, khi vợ bận kinh doanh, ông lặng lẽ nấu cơm, dọn nhà giúp cô.

Giờ đây, mùi cơm cháy thoảng qua như kéo ông về những ngày tháng ấy, nơi hạnh phúc từng trọn vẹn. Dưới sảnh có siêu thị, con trai và con gái thường xuyên ghé thăm, mang thực phẩm và các cháu nhỏ. Chủ nhật, tiếng cười của hai cháu trai nội và cháu gái ngoại vang lên trong căn hộ, nhưng khi bọn trẻ rời đi, ông lại đối diện với sự tĩnh lặng đến nghẹt thở. Thỉnh thoảng, con trai bận, nhờ ông đón cháu, và ông làm điều đó với tất cả yêu thương.

Ông thích cà phê, thường ghé quán trong khu phố – nơi tụ tập của những người lớn tuổi, hưu trí. Tại đây, ông quen một cô hưu trí độc thân, đang ở với con trai và trông cháu nội. Cô hay dẫn cháu ra quán ngồi chơi. Một lần, khi ông ngồi lặng lẽ với ly cà phê nguội lạnh, ông nhìn thấy cô dỗ dành cháu nội, ánh mắt dịu dàng nhưng phảng phất nỗi buồn. Ông chợt thấy lòng mình rung động – như hai mảnh vỡ tìm thấy nhau giữa dòng đời chênh vênh.

Nói qua nói lại, ông cảm mến cô và muốn làm bạn đồng hành nốt quãng đời còn lại. Ông về nói chuyện với hai con. Con trai và con gái đều hiểu, thông cảm cho bố. Vì là chuyện riêng, ông chỉ thông báo với dâu và rể. Nhưng một buổi tối, khi đi qua bếp, ông vô tình nghe được cuộc trò chuyện giữa con dâu và con trai, như mũi dao đâm thẳng vào tim:

Con dâu: "Anh xem thế nào nói khéo với Ba sang tên căn hộ này cho thằng Hai con mình rồi hãy lấy vợ. Chứ thấy Ba có nhà đàng hoàng, họ nhảy vào ngay..."

Con trai: "Nhà của Ba nên đó là của Ba. Ba đã mua nhà cho anh rồi, nên chuyện đó là của Ba".

Con dâu: "Của Ba cũng là thừa kế của anh. Anh không tính trước, chứ Ba sống bao lâu, tài sản vào tay người dưng nghe vô lý..."

Con trai: "Chuyện này anh cấm em tham gia. Ngay từ đầu nhận thừa kế, Ba chẳng nói tài sản cuối cùng của Ba làm gì, đó là việc của Ba. Đừng trông mong số còn lại ít ỏi của Ba mà mất đoàn kết. Ý Ba là sẽ tái hợp để lấy vợ còn gì nữa!".

Con dâu: "Nhưng theo luật, đó là thừa kế của con trưởng. Chưa kể Ba cho con gái hơn anh trên một tỷ, đã không công bằng..."

Con trai: "Mệt anh nhắc lại, đó là chuyện nhà anh, em không tham gia vào. Anh không nuôi bố mà nuôi mẹ em cũng 6 năm rồi còn gì. Tốt nhất không nói nữa".

Ông đứng đó, tim như bị bóp nghẹt. Ông nhớ lại những năm tháng một mình gồng gánh nuôi con sau khi vợ mất, những đêm thức trắng lo tiền học cho con, những lần từ chối cơ hội tìm hạnh phúc riêng để giữ lời hứa với người vợ quá cố.

Giờ đây, khi ông muốn tìm một chút ánh sáng cho mình, lại bị chính con dâu nghi ngờ, toan tính. Qua camera giấu kín, ông càng buồn hơn khi nghĩ về sự công bằng ông đã cố gắng dành cho các con: xe Camry 3.5 cho vợ chồng con trai, 1,3 tỷ bù cho con gái mua nhà, còn căn hộ này ông mua từ bản vẽ, trả góp, rồi kinh doanh thêm mới có. Khi đưa Dì Vinh về nhà gặp các con, ông quan sát thấy con gái có vẻ buồn nhưng không biểu hiện gì.

Con trai thì vui vẻ: "Con xin phép Ba cho mẹ vào trông cháu, vì bà lớn tuổi không làm được nữa".

Ông đáp: "Đó là việc nhà các con".

Con dâu thì bóng gió: "Ba với Dì cứ ở với nhau thôi, khoan đăng ký kết hôn nhé. Căn hộ chưa ra sổ hồng mà..."

Ông hiểu, con dâu không muốn ông lấy vợ, chỉ muốn căn hộ thuộc về con trai và cháu nội. Đêm đó, ông ngồi một mình, nhìn bức ảnh vợ trên bàn thờ, lòng đau như cắt. "Em ơi, anh đã làm tròn lời hứa với em. Nhưng sao giờ đây, anh muốn sống cho mình một chút, lại khó đến vậy?"

Ông quyết định nói rõ: "Ba chỉ thông báo thôi. Chứ đó là việc của Ba. Tài sản khi ra sổ hồng sẽ đứng tên hai người. Lỡ Ba mất trước, Dì toàn quyền sử dụng, sau này di chúc ai sẽ tính sau".

Con dâu cướp lời: "Thế không được! Thừa kế là cháu nội, chứ không Dì cho con Dì thì sao?"

Ông bùng nổ, giọng run lên vì tức giận và đau đớn: "Ba còn khỏe mạnh, sống sờ sờ đây! Được rồi, Ba làm di chúc: khi cả Ba và Dì mất, nhà sẽ bán, chia ba phần – 1/3 cho con riêng Dì, 2/3 cho con riêng của Ba, được chưa? Căn hộ này có hơn 3-4 tỷ lúc mua, làm gì mà khó chịu thế? Cũng là phụ nữ với nhau, phải thông cảm nhau chứ! Chẳng lẽ ở với Ba 20 năm nữa, Ba mất đi, họ lớn tuổi, các con đẩy ra đường lấy lại nhà hả? Sống đã không phụng dưỡng Ba, thì nghĩ cho họ. Tiền là tiền của Ba, chứ có phải của các con đâu mà lắm lời thế. Sinh con ra, Ba phải lo cho con, chứ không lo cho cháu!"

Con dâu sợ quá, ngồi im thin thít. Ông nhìn sang con trai, biết tính nó cọc, nếu nổi nóng thì không ai cản được. Vậy là ông làm vài mâm đón Dì Vinh về. Dì Vinh cẩn thận với con dâu, nhưng cứ thứ Bảy, Chủ nhật, cả nhà con trai về, Dì vẫn cơm nước, tắm giặt, lo cho hai đứa trẻ để giúp con trai ông.

Một hôm, ngồi cà phê rảnh rỗi, ông tua lại camera trong nhà. Ông sững sờ khi thấy con dâu khéo léo sai khiến Dì như osin: "Dì ơi, tắm cho thằng nhỏ giùm con với", hay "Dì nấu gì ngon ngon chút cho tụi nhỏ ăn nhé". Dì Vinh cười hiền, làm hết, nhưng ánh mắt thoáng buồn.

Ông bực mình, đến Chủ nhật, trước khi vợ chồng con trai về. Ông gọi lại nói: "Ba không muốn hai ngày cuối tuần Dì Vinh làm osin cho nhà con trai. Yêu cầu về chơi thì tự lo con cái, không thì ghé chút thôi!".

Con trai ngạc nhiên: "Thường thứ Bảy đưa con về, hai vợ chồng đi làm. Chủ nhật con bận việc, vợ đi chơi, giao con cho Dì, về còn xách mé nữa...".

Ông đưa đoạn camera cho con trai xem. Con trai im lặng, mắt đỏ hoe, nói nhỏ: "Con xin lỗi Ba!", rồi đưa vợ con về.

Chiều thứ Hai, con dâu ghé nhà, chửi Dì Vinh: "Ông với Dì phá gia đình tôi!".

Ông gọi con trai về giải quyết, dọa gọi công an nếu còn quậy. Sau đó, ông hiểu ra: khi mua nhà, con trai đứng tên một mình theo thừa kế, và con dâu đã đưa mẹ, em trai vào ở, khiến mọi người nghĩ con trai ông ở rể.

Ông nói: "Chuyện gia đình tự giải quyết. Cấm đến nhà Ba quậy nữa. Còn lại của Ba, Ba cho ai đó là quyền cá nhân riêng của Ba!".

Dì Vinh khổ tâm vì dâu và rể. Thỉnh thoảng, con dâu nói móc: "Sướng thế, không làm cũng được hưởng ké!". Dù trước mặt ông và chồng không tỏ thái độ, nhưng khinh Dì ra mặt. Con trai ông làm căng với vợ: "Còn can dự chuyện Ba, mấy mẹ con ra khỏi nhà!"

Cuối cùng, ông dẫn Dì ra Sở Tư Pháp làm di chúc, chia căn hộ cho hai con để yên chuyện. Ông còn giúp con trai Dì mua nhà, cho vay không lãi để họ chí thú làm ăn, đưa con trai Dì vào công ty chú em làm – việc này hai con ông không biết.

Mảnh đất Bình Dương, chỉ chú em biết, ông thêm tên Dì vào, di chúc để phần Dì. Khi Dì mất, sẽ chia ba phần cho con Dì và hai con ông. Ông muốn Dì an tâm bên ông, không phải làm osin, không phải sống trong sợ hãi hay nghi kỵ. Hai vợ chồng đi du lịch tự túc, Dì vui vẻ chăm sóc ông.

Giờ đây, gần 70 tuổi, ông và Dì vẫn khỏe mạnh, hạnh phúc. Những buổi chiều bên bể bơi, ông bơi cùng Dì, tiếng cười vang lên giữa ánh nắng nhạt dần, như xua tan những năm tháng cô đơn. Ông nghĩ: "Đời người ngắn ngủi, sao cứ tính toán với nhau làm gì cho mệt mỏi?"


Bạn đang xem bài viết:
Hành trình tái hợp sau những vỡ tan dưới ánh đèn lạnh
Link https://vnlibs.blogspot.com/2025/03/hanh-trinh-tai-hop-sau-nhung-vo-tan-duoi-anh-den-lanh.html

Tổng số lượt xem trang